DownLoad Hiển Đạo Phần 1 PDF
DownLoad Hiển Đạo Phần 2 PDF
DownLoad Hiển Đạo Phần 3 PDF
XEM QUYỂN 1 LỜI VÀNG TRONG MỘNG - THANH SĨ
XEM QUYỂN 2 VẠN NIÊN HUYNH ĐỆ - THANH SĨ
XEM QUYỂN 3 RẰM THÁNG MƯỜI - THANH SĨ
XEM QUYỂN 4 ĐÂU LÀ PHÀM THÁNH - THANH SĨ
XEM QUYỂN 5 TIẾNG NÓI TRONG HOA SEN - THANH SĨ
XEM QUYỂN 6 HỠI QUÊ NHÀ - THANH SĨ
XEM QUYỂN 7 ĐÃ CHẾT MÀ SỐNG - THANH SĨ
XEM QUYỂN 8 TÔI KHÔNG QUÊN - THANH SĨ
XEM QUYỂN 9 ÁNH SÁNG TỪ BI - THANH SĨ
XEM QUYỂN 10 ĐƯỜNG GIẢI THOÁT - THANH SĨ
XEM QUYỂN 11 THẦN CƠ THẬT LUẬN - THANH SĨ
XEM QUYỂN 12 CON THUYỀN ĐẠI ĐẠO - THANH SĨ
XEM QUYỂN 13 ĐỜI MẠT PHÁP - THANH SĨ
XEM QUYỂN 14 LÀ PHẬT TỬ - THANH SĨ
XEM QUYỂN 15 TÌNH ĐẠO PHẬT - THANH SĨ
XEM QUYỂN 16 ĐẾN LIÊN HOA - THANH SĨ
XEM ĐOẢN KHÚC: TÔI CÒN ĐÂY MÀ - THANH SĨ
HỠI QUÊ NHÀ - THANH SĨ
****
Hỡi
Quê Nhà gần xa lớn nhỏ!
Kẻ Trời
đông còn nhớ hay chăng?
Sương
làm mờ mặt cung trăng,
Nhưng
mà gương sáng chị Hằng vẫn soi.
Hỡi
Quê Nhà gần xa lớn nhỏ!
Kẻ Trời
đông còn nhớ hay chăng?
Tuy là
thân lắm lóc lăn,
8.
Nhưng không mất hạnh nhà tăng chút nào.
Hỡi
Quê Nhà gần xa lớn nhỏ!
Kẻ Trời
đông còn nhớ hay chăng?
Dù là
bổn nguyện nhà tăng,
Nhưng
lòng yêu nước vẫn hằng nhớ luôn.
Hỡi
Quê Nhà gần xa lớn nhỏ!
Kẻ Trời
đông còn nhớ hay chăng?
Lòng
đâu quên chuyện khóc măng,
16. Đồng
bào hai chữ lại càng nhớ hơn.
Hỡi
Quê Nhà gần xa lớn nhỏ!
Kẻ Trời
đông còn nhớ hay chăng?
Xác
ngăn hồn khó thể ngăn,
Lúc
nào hồn cũng vẫn hằng về luôn.
Hỡi Quê
Nhà gần xa lớn nhỏ!
Kẻ Trời
đông còn nhớ hay chăng?
Thương
nhau giọt lệ khôn dằn,
24.
Khóc cho đến đỗi mắt gần mù sưng.
Hỡi
Quê Nhà gần xa lớn nhỏ!
Kẻ Trời
đông còn nhớ hay chăng?
Vì đâu
quên ngủ quên ăn,
Phải chăng
vì chữ giáo hoằng mà ra.
Hỡi
Quê Nhà gần xa lớn nhỏ!
Kẻ Trời
đông còn nhớ hay chăng?
Đi đâu
cũng Phật Pháp Tăng,
32. Dù
thân phải chịu lóc lăn đủ điều.
Hỡi
Quê Nhà gần xa lớn nhỏ!
Kẻ Trời
đông còn nhớ hay chăng?
Cách
nhau nay đã ngót năm năm Trời.
Hỡi
Quê Nhà gần xa lớn nhỏ!
Kẻ Trời
đông còn nhớ hay chăng?
Cũng
vì cơ vận trầm thăng,
40.
Chiếc đò của khách thiền tăng xa vời.
Hỡi
Quê Nhà gần xa lớn nhỏ!
Kẻ Trời
đông còn nhớ hay chăng?
Biển
non tuy cách muôn ngằn,
Nhưng
lòng chớ cách mới rằng thương nhau.
Hỡi
Quê Nhà gần xa lớn nhỏ!
Kẻ Trời
đông còn nhớ hay chăng?
Đạo mầu
khá giữ cội căn,
48. Dù
đau đớn mấy xin đừng bỏ qua.
Hỡi
Quê Nhà gần xa lớn nhỏ!
Kẻ Trời
đông còn nhớ hay chăng?
Mỗi
khi nghe bị khó khăn,
Lòng
như lửa đốt thêm xăng chế vào.
Hỡi
Quê Nhà gần xa lớn nhỏ!
Kẻ Trời
đông còn nhớ hay chăng?
Trẻ
già thương xác cuồng tăng,
56. Tiếng
cầu Trời Phật đến vang tai này.
Hỡi
Quê Nhà gần xa lớn nhỏ!
Kẻ Trời
đông còn nhớ hay chăng?
Tấm
lòng của kẻ xa gần,
Lúc
nào đây cũng cám ơn vô cùng.
Hỡi
Quê Nhà gần xa lớn nhỏ!
Kẻ Trời
đông còn nhớ hay chăng?
Có
quên trong một khắc gian,
64.
Xin nên nhớ lại chớ đành quên luôn.
Hỡi
Quê Nhà gần xa lớn nhỏ!
Kẻ Trời
đông còn nhớ hay chăng?
Dù cho
muôn lớp lưới giăng,
Kéo thần
trí tuệ cũng lần cắt ra.
Hỡi
Quê Nhà gần xa lớn nhỏ!
Kẻ Trời
đông còn nhớ hay chăng?
Ta đâu
sướng mặc sướng ăn,
72.
Luôn cam khổ sở để hoằng đạo tông.
Hỡi Quê
Nhà gần xa lớn nhỏ!
Kẻ Trời
đông còn nhớ hay chăng?
Đạo đời
nghĩa vụ nặng oằn,
Khối
tình hòa hảo phải càng gắn keo.
Hỡi
Quê Nhà gần xa lớn nhỏ!
Kẻ Trời
đông còn nhớ hay chăng?
Một
cây không thể nên rừng,
80. Hợp
nhiều người lại mới nưng nổi nhà.
Hỡi Quê
Nhà gần xa lớn nhỏ!
Kẻ Trời
đông còn nhớ hay chăng?
Hãy
cùng tương ái tương thân,
Nắm
tay nhau khắp xa gần chớ buông.
Hỡi
Quê Nhà gần xa lớn nhỏ!
Kẻ Trời
đông còn nhớ hay chăng?
Gốc
lành nhớ khá tưới tăng,
88. Một
ngày lãng bỏ khô khan một ngày.
Hỡi
Quê Nhà gần xa lớn nhỏ!
Kẻ Trời
đông còn nhớ hay chăng?
Thương
nhau như đuốc thêm trăng,
Ghét
nhau như vượn lìa cành hết trông.
Hỡi
Quê Nhà gần xa lớn nhỏ!
Kẻ Trời
đông còn nhớ hay chăng?
Thanh
liêm nên nhớ ngày hằng,
96. Đừng
ham của hối bỏ lằn mực công.
Hỡi
Quê Nhà gần xa lớn nhỏ!
Kẻ Trời
đông còn nhớ hay chăng?
Hiếu
là lớn của đạo nhân,
Rán tu
để đáp công ơn sinh thành.
Hỡi
Quê Nhà gần xa lớn nhỏ!
Kẻ Trời
đông còn nhớ hay chăng?
Thấy
ai gặp việc khó khăn,
104. Nên
ra tay giúp xin đừng ngó lơ.
Hỡi
Quê Nhà gần xa lớn nhỏ!
Kẻ Trời
đông còn nhớ hay chăng?
Dù cho
thiếu mặc thiếu ăn,
Cũng
ôm bụng chịu việc gian chớ làm.
Hỡi
Quê Nhà gần xa lớn nhỏ!
Kẻ Trời
đông còn nhớ hay chăng?
Đừng
quên câu chuyện Đường Tăng,
112. Tây
phương quyết đến yêu chằn mặc yêu.
Hỡi
Quê Nhà gần xa lớn nhỏ!
Kẻ Trời
đông còn nhớ hay chăng?
Xưa
nay những kẻ ác gian,
Mấy ai
được hưởng giàu sang lâu dài.
Hỡi
Quê Nhà gần xa lớn nhỏ!
Kẻ Trời
đông còn nhớ hay chăng?
Dục lòng
dù mấy cố ngăn,
120.
Giữ gìn cách ở thói ăn nhân từ.
Hỡi
Quê Nhà gần xa lớn nhỏ!
Kẻ Trời
đông còn nhớ hay chăng?
Đắm
say nơi các sắc trần,
Khác
nào ong bướm nhện giăng bay vào.
Hỡi
Quê Nhà gần xa lớn nhỏ!
Kẻ Trời
đông còn nhớ hay chăng?
Lửa
lòng muốn dập khó khăn,
128. Dập
xong sẽ thấy sáu căn tịnh bình.
Hỡi
Quê Nhà gần xa lớn nhỏ!
Kẻ Trời
đông còn nhớ hay chăng?
Không
nhờ hai chữ qui căn,
Làm
sao tránh khỏi sáu đàng chuyển luân.
Hỡi
Quê Nhà gần xa lớn nhỏ!
Kẻ Trời
đông còn nhớ hay chăng?
Khi
tre vừa mới lên măng,
136.
Muốn nên kèo cột xin đừng ăn tươi.
Hỡi
Quê Nhà gần xa lớn nhỏ!
Kẻ Trời
đông còn nhớ hay chăng?
Giận
chi mặt nước nhó nhăn,
Nếu
không gió thổi sóng bằng lặng ngay.
Hỡi
Quê Nhà gần xa lớn nhỏ!
Kẻ Trời
đông còn nhớ hay chăng?
Muốn
cho hết cỏ nhổ căn,
144.
Nhánh càng chặt mé càng đâm ra chồi.
Hỡi
Quê Nhà gần xa lớn nhỏ!
Kẻ Trời
đông còn nhớ hay chăng?
Việc
chi đều cũng do tâm,
Lấy
tâm làm chủ đạo hằng được xong.
Hỡi
Quê Nhà gần xa lớn nhỏ!
Kẻ Trời
đông còn nhớ hay chăng?
Có
hình tướng dễ cản ngăn,
152.
Không hình tướng rất khó dằn lắm ư.
Hỡi
Quê Nhà gần xa lớn nhỏ!
Kẻ Trời
đông còn nhớ hay chăng?
Lấy
tâm để xử trị tâm,
Ấy là
căn bản không lầm khá ghi.
Hỡi Quê
Nhà gần xa lớn nhỏ!
Kẻ Trời
đông còn nhớ hay chăng?
Ngày
nào còn nước còn trăng,
160. Mối
tình cố hữu thân bằng không quên.
Hỡi
Quê Nhà gần xa lớn nhỏ!
Kẻ Trời
đông còn nhớ hay chăng?
Tâm bằng
vạn sự đều bằng,
Hằng tâm
nếu có, có hằng sản ngay.
Hỡi
Quê Nhà gần xa lớn nhỏ!
Kẻ Trời
đông còn nhớ hay chăng?
Tuy là
ngắn ngủi nén nhang,
168.
Mười phương qui tựu trong làn khói bay.
Hỡi
Quê Nhà gần xa lớn nhỏ!
Kẻ Trời
đông còn nhớ hay chăng?
Khi
người đau dạ mặt nhăn,
Bên đây
ta cũng ngực ran châu mày.
Hỡi
Quê Nhà gần xa lớn nhỏ!
Kẻ Trời
đông còn nhớ hay chăng?
Cũng
vì lo cuộc trầm thăng,
176.
Nên đây tảo Bắc bôn Nam không ngừng.
Hỡi
Quê Nhà gần xa lớn nhỏ!
Kẻ Trời
đông còn nhớ hay chăng?
Ngày nào
còn kẻ khó khăn,
Ta còn
lo việc bủa giăng đạo mầu.
Hỡi
Quê Nhà gần xa lớn nhỏ!
Kẻ Trời
đông còn nhớ hay chăng?
Hoàn cầu
chưa được bình quân,
184.
Tiếng kêu hòa hảo phải cần kêu luôn.
Hỡi
Quê Nhà gần xa lớn nhỏ!
Kẻ Trời
đông còn nhớ hay chăng?
Ngã
nhân chưa được phá bằng,
Con
người Nam Bắc còn căng mối thù.
Hỡi
Quê Nhà gần xa lớn nhỏ!
Kẻ Trời
đông còn nhớ hay chăng?
Nếu ai
cũng giữ đạo hằng,
192.
Thì cơn sóng dậy đất bằng đâu sanh.
Hỡi
Quê Nhà gần xa lớn nhỏ!
Kẻ Trời
đông còn nhớ hay chăng?
Đã
cùng một giống Hồng Bàng,
Nên
hòa hợp lại chớ toan chia lìa.
Hỡi
Quê Nhà gần xa lớn nhỏ!
Kẻ Trời
đông còn nhớ hay chăng?
Để cho
một giọt máu văng,
200.
Anh hùng thế mấy cũng rằng tội nhân.
Hỡi
Quê Nhà gần xa lớn nhỏ!
Kẻ Trời
đông còn nhớ hay chăng?
Dù cho
được bậc cao quan,
Cũng đừng
lên mặt với làng khi xưa.
Hỡi
Quê Nhà gần xa lớn nhỏ!
Kẻ Trời
đông còn nhớ hay chăng?
Rác dơ
đem đổ đầy đàng,
208.
Trách sao giòi tửa ruồi lằng sanh ra.
Hỡi Quê
Nhà gần xa lớn nhỏ!
Kẻ Trời
đông còn nhớ hay chăng?
Lấy lời
Phật Thánh làm căn,
Việc
nhà hết rối nước càng mau yên.
Hỡi
Quê Nhà gần xa lớn nhỏ!
Kẻ Trời
đông còn nhớ hay chăng?
Chuyện
người Bát Giới, Sa Tăng,
216.
Không theo Tam Tạng đâu thăng Phật đài.
Hỡi
Quê Nhà gần xa lớn nhỏ!
Kẻ Trời
đông còn nhớ hay chăng?
Tuy là
hùm rất hung hăng,
Nhưng
còn không nỡ xé ăn con mình.
Hỡi
Quê Nhà gần xa lớn nhỏ!
Kẻ Trời
đông còn nhớ hay chăng?
Bạ làm
bạ nói bạ ăn,
224.
Sánh cùng với loại bốn chân khác gì.
Hỡi
Quê Nhà gần xa lớn nhỏ!
Kẻ Trời
đông còn nhớ hay chăng?
Đừng
chờ thấy núi đá văng,
Mới lo
rót nước thắp nhang không rồi.
Hỡi
Quê Nhà gần xa lớn nhỏ!
Kẻ Trời
đông còn nhớ hay chăng?
Lời
nào của Phật dạy răn,
232. Chắc
như đinh đóng chớ rằng sai ngoa.
Hỡi
Quê Nhà gần xa lớn nhỏ!
Kẻ Trời
đông còn nhớ hay chăng?
Xác
Đông, hồn chẳng lìa Nam,
Mộng
trung thường đến viếng thăm xa gần.
Hỡi
Quê Nhà gần xa lớn nhỏ!
Kẻ Trời
đông còn nhớ hay chăng?
Bên
tai thường được nghe rằng,
240.
Con ơi! Trong núi có vàng rán moi.
Hỡi
Quê Nhà gần xa lớn nhỏ!
Kẻ Trời
đông còn nhớ hay chăng?
Khuyết
tròn là phận cung trăng,
Trớ
trêu máy tạo khéo đằn mình theo.
Hỡi
Quê Nhà gần xa lớn nhỏ!
Kẻ Trời
đông còn nhớ hay chăng?
Còn chua
chớ vội gì ăn,
248. Để
ăn khi chín mới càng ngon hơn.
Hỡi
Quê Nhà gần xa lớn nhỏ!
Kẻ Trời
đông còn nhớ hay chăng?
Có trồng
tất được có ăn,
Lúa
đâu mọc giữa gối chăn mà chờ.
Hỡi
Quê Nhà gần xa lớn nhỏ!
Kẻ Trời
đông còn nhớ hay chăng?
Tuy
nay tu niệm khó khăn,
256.
Nhưng mai sau cuộc tai nàn được qua.
Hỡi
Quê Nhà gần xa lớn nhỏ!
Kẻ Trời
đông còn nhớ hay chăng?
Đá
không đập mạnh vào nhau,
Đụng
cho lấy có lửa nào văng ra.
Hỡi
Quê Nhà gần xa lớn nhỏ!
Kẻ Trời
đông còn nhớ hay chăng?
Thất
mùa lúa đổ rán cằn,
264. Mỗi
nơi một hột góp thành đầy nong.
Hỡi
Quê Nhà gần xa lớn nhỏ!
Kẻ Trời
đông còn nhớ hay chăng?
Nếu
đây chỉ nghĩ riêng thân,
Ở
trong quê nội đâu cần đi xa.
Hỡi
Quê Nhà gần xa lớn nhỏ!
Kẻ Trời
đông còn nhớ hay chăng?
Nhớ
câu môi hở lạnh răng,
272.
Giữa nhau có sự liên quan phi thường.
Hỡi
Quê Nhà gần xa lớn nhỏ!
Kẻ Trời
đông còn nhớ hay chăng?
Được
lòng tín nhiệm của dân,
Vững bền
hơn Vạn Tường Thành Trung hoa.
Hỡi
Quê Nhà gần xa lớn nhỏ!
Kẻ Trời
đông còn nhớ hay chăng?
Nước
thì cậy có nhơn dân,
280.
Còn vì đạo lý thì cần chư môn.
Hỡi
Quê Nhà gần xa lớn nhỏ!
Kẻ Trời
đông còn nhớ hay chăng?
Gây
nên một kẻ thù hằn,
Thêm
cho mình một khó khăn ích gì.
Hỡi
Quê Nhà gần xa lớn nhỏ!
Kẻ Trời
đông còn nhớ hay chăng?
Ức
lòng mấy cũng rán dằn,
288. Đừng
vì chuyện nhỏ mà làm hại to.
Hỡi
Quê Nhà gần xa lớn nhỏ!
Kẻ Trời
đông còn nhớ hay chăng?
Thà
cam riêng chết một thân,
Chớ không
nên để hại dân nhiều người.
Hỡi
Quê Nhà gần xa lớn nhỏ!
Kẻ Trời
đông còn nhớ hay chăng?
Dốc
cao muốn cuốc cho bằng,
296.
Phải cần ra sức ngày hằng mới nên.
Hỡi
Quê Nhà gần xa lớn nhỏ!
Kẻ Trời
đông còn nhớ hay chăng?
Việc
nào lại chẳng khó khăn,
Bền lòng
mới được dễ dàng chẳng không.
Hỡi
Quê Nhà gần xa lớn nhỏ!
Kẻ Trời
đông còn nhớ hay chăng?
Suốt
đêm ta mãi trở trăn,
304.
Vì còn lắm cuộc khó khăn bên mình.
Hỡi
Quê Nhà gần xa lớn nhỏ!
Kẻ Trời
đông còn nhớ hay chăng?
Ta vì
sự sống phải ăn,
Bất cần
mùi vị dở ngon thế nào.
Hỡi
Quê Nhà gần xa lớn nhỏ!
Kẻ Trời
đông còn nhớ hay chăng?
Bóng
người đồng đạo xa gần,
312.
Lúc nào cũng hiện trong lòng của ta.
Hỡi
Quê Nhà gần xa lớn nhỏ!
Kẻ Trời
đông còn nhớ hay chăng?
Nghiệp
oan dù lắm buộc chằng,
Nhớ
đem tâm huyết gỡ lần cho ra.
Hỡi
Quê Nhà gần xa lớn nhỏ!
Kẻ Trời
đông còn nhớ hay chăng?
Dù ai
có lắm vật giằng,
320.
Chưa nên cãi lẽ thì cần nhịn đi.
Hỡi
Quê Nhà gần xa lớn nhỏ!
Kẻ Trời
đông còn nhớ hay chăng?
Vận thời
dường thể cung trăng,
Khuyết
qua rồi kế đến tròn chẳng không.
Hỡi
Quê Nhà gần xa lớn nhỏ!
Kẻ Trời
đông còn nhớ hay chăng?
Từ
sang nơi đảo Phù Tang,
328.
Vì câu hoằng hóa biến trang đủ điều.
Hỡi
Quê Nhà gần xa lớn nhỏ!
Kẻ Trời
đông còn nhớ hay chăng?
Không
vào tận chốn hùm hang,
Thì
đâu bắt được cọp con đem về.
Hỡi
Quê Nhà gần xa lớn nhỏ!
Kẻ Trời
đông còn nhớ hay chăng?
Bề
ngoài đủ dáng tục trần,
336.
Bên trong duy nhứt tinh thần nhà tu.
Hỡi
Quê Nhà gần xa lớn nhỏ!
Kẻ Trời
đông còn nhớ hay chăng?
Dụng
tâm của kẻ cuồng tăng,
Thường
tình lấy nhục nhãn quan khó nhìn.
Hỡi
Quê Nhà gần xa lớn nhỏ!
Kẻ Trời
đông còn nhớ hay chăng?
Riêng
ta nào muốn lóc lăn,
344.
Vì lòng thương khắp nhơn gian phải đành.
Hỡi
Quê Nhà gần xa lớn nhỏ!
Kẻ Trời
đông còn nhớ hay chăng?
Nơi
đâu cũng có thiện căn,
Tùy
duyên hóa độ không phân giống nòi.
Hỡi
Quê Nhà gần xa lớn nhỏ!
Kẻ Trời
đông còn nhớ hay chăng?
Từ
ngày lâm chốn hồng trần,
352. Lệ
rơi góp lại cũng gần bằng sông.
Hỡi
Quê Nhà gần xa lớn nhỏ!
Kẻ Trời
đông còn nhớ hay chăng?
Lòng
thương nhau lại càng tăng,
Dù cho
xa cách bao năm chẳng mòn.
Hỡi
Quê Nhà gần xa lớn nhỏ!
Kẻ Trời
đông còn nhớ hay chăng?
Làm
sao đem đọ cho bằng
360.
Đây gìn lòng một đó đừng dạ hai
Hỡi
Quê Nhà gần xa lớn nhỏ!
Kẻ Trời
đông còn nhớ hay chăng?
Vận gần
tái ngộ sẽ gần,
Trời
không nỡ phụ con dân hữu thành.
Hỡi
Quê Nhà gần xa lớn nhỏ!
Kẻ Trời
đông còn nhớ hay chăng?
Đêm
nào ta cũng băn khoăn,
368. Lòng
mong bá tánh sớm toan cho vừa.
Hỡi
Quê Nhà gần xa lớn nhỏ!
Kẻ Trời
đông còn nhớ hay chăng?
Mạch sầu
này khó nổi ngăn,
Ý nguyền
nếu chẳng kết thành tốt tươi.
Hỡi
Quê Nhà gần xa lớn nhỏ!
Kẻ Trời
đông còn nhớ hay chăng?
Mặc
cho sâu bọ cứ ăn,
376.
Nhà nông lại cũng lo mằn bắt luôn.
Hỡi
Quê Nhà gần xa lớn nhỏ!
Kẻ Trời
đông còn nhớ hay chăng?
Phạm rồi
liền biết ăn năn,
Tự
trong tâm phát nguyện rằng chừa luôn.
Hỡi
Quê Nhà gần xa lớn nhỏ!
Kẻ Trời
đông còn nhớ hay chăng?
Tâm lành
nếu được gia tăng,
384.
Thì lòng hung ác sẽ lần mất đi.
Hỡi
Quê Nhà gần xa lớn nhỏ!
Kẻ Trời
đông còn nhớ hay chăng?
Rán lo
tu luyện sáu căn,
Đi
theo đường chánh cản ngăn đường tà.
Hỡi
Quê Nhà gần xa lớn nhỏ!
Kẻ Trời
đông còn nhớ hay chăng?
Dù cho
trong giới thánh tăng,
392.
Không chuyên nhất niệm cũng lăn ra phàm.
Hỡi
Quê Nhà gần xa lớn nhỏ!
Kẻ Trời
đông còn nhớ hay chăng?
Từ nơi
cửa tục làm tăng,
Chúng
sanh thành Phật sự năng có thường.
Hỡi
Quê Nhà gần xa lớn nhỏ!
Kẻ Trời
đông còn nhớ hay chăng?
Sóng
tâm muốn được lặng bằng,
400.
Gió trần sáu ngọn tắt lần từ đây.
Hỡi
Quê Nhà gần xa lớn nhỏ!
Kẻ Trời
đông còn nhớ hay chăng?
Cá lên
bờ bị kiến ăn,
Kiến
rơi xuống nước cá săn làm mồi.
Hỡi
Quê Nhà gần xa lớn nhỏ!
Kẻ Trời
đông còn nhớ hay chăng?
Được
thời chớ quá lung lăng,
408.
Nhín ra phân nửa để dành lúc nguy.
Hỡi
Quê Nhà gần xa lớn nhỏ!
Kẻ Trời
đông còn nhớ hay chăng?
Tuồng
đời như chén nứt răn,
Chỉ chờ
có kẻ mạnh dằn bể luôn.
Hỡi
Quê Nhà gần xa lớn nhỏ!
Kẻ Trời
đông còn nhớ hay chăng?
Nếu
chưa phải cuối chuyến thoàn,
416.
Ta nào gọi khách quá giang làm gì.
Hỡi
Quê Nhà gần xa lớn nhỏ!
Kẻ Trời
đông còn nhớ hay chăng?
Hào
hoa các cuộc lợi danh,
Khác nào
ánh sáng sao băng giữa trời.
Hỡi
Quê Nhà gần xa lớn nhỏ!
Kẻ Trời
đông còn nhớ hay chăng?
Sá chi
chiều tối mây hằng,
424. Đắm
mê giờ trước tan tành giờ sau.
Hỡi
Quê Nhà gần xa lớn nhỏ!
Kẻ Trời
đông còn nhớ hay chăng?
Nếu chưa
gần cuộc tiêu tan,
Đây
đâu nhọc sức kêu vang khắp Trời.
Hỡi
Quê Nhà gần xa lớn nhỏ!
Kẻ Trời
đông còn nhớ hay chăng?
Ngày
đêm tai vẫn nghe rằng,
432.
Con ơi sự thế như lằn sóng nhô.
Hỡi
Quê Nhà gần xa lớn nhỏ!
Kẻ Trời
đông còn nhớ hay chăng?
Nghĩ đời
như đám mây giăng,
Nên
lòng đây vẫn lo toan không ngừng.
Hỡi
Quê Nhà gần xa lớn nhỏ!
Kẻ Trời
đông còn nhớ hay chăng?
Dựa
theo lời Phật khuyên răn,
440.
Đây liều thân chẳng còn màng khổ lao.
Hỡi
Quê Nhà gần xa lớn nhỏ!
Kẻ Trời
đông còn nhớ hay chăng?
Phật
ngài đã bảo chắc rằng,
Từ nay
đến cuộc tiêu tàn không xa.
Hỡi
Quê Nhà gần xa lớn nhỏ!
Kẻ Trời
đông còn nhớ hay chăng?
Vì câu
văn vật mộng hoàn,
448.
Nơi nào đây cũng kêu vang tu hành.
Hỡi
Quê Nhà gần xa lớn nhỏ!
Kẻ Trời
đông còn nhớ hay chăng?
Lời ta
không nói lăng nhăng,
Nói
câu chơn lý nói đàng thật hư.
Hỡi
Quê Nhà gần xa lớn nhỏ!
Kẻ Trời
đông còn nhớ hay chăng?
Theo lời
đây đã khuyên răn,
456. Nếu
không thành đạo đây đành đọa sa.
Hỡi
Quê Nhà gần xa lớn nhỏ!
Kẻ Trời
đông còn nhớ hay chăng?
Lời
đây khuyên chớ nghi nan,
Khá
nên nung nấu tinh thần Phật gia.
Hỡi
Quê Nhà gần xa lớn nhỏ!
Kẻ Trời
đông còn nhớ hay chăng?
Ta
đang lệ đổ khôn ngăn,
464.
Viết ra lời lẽ khuyên răn người đời.
Hỡi
Quê Nhà gần xa lớn nhỏ!
Kẻ Trời
đông còn nhớ hay chăng?
Đau
lòng như ruột ai phăn,
Trách
thay vận bỉ đưa đàng quá xa.
Hỡi
Quê Nhà gần xa lớn nhỏ!
Kẻ Trời
đông còn nhớ hay chăng?
Mỗi
đêm ta mỗi ra đàng,
472.
Nhìn Trời xa rộng ta càng ghen tương.
Hỡi Quê
Nhà gần xa lớn nhỏ!
Kẻ Trời
đông còn nhớ hay chăng?
Thích
Ca nhập được Niết Bàn,
Ta làm
sao cũng nên hàng Phật nhi.
Hỡi
Quê Nhà gần xa lớn nhỏ!
Kẻ Trời
đông còn nhớ hay chăng?
Sau
khi tỉnh giấc mê man,
480.
Lòng ta nhớ rõ mọi đàng muôn xưa.
Hỡi
Quê Nhà gần xa lớn nhỏ!
Kẻ Trời
đông còn nhớ hay chăng?
Có hồi
ta ở cửa tăng,
Chưa rồi
lòng tục chịu ngằn khổ lao.
Hỡi
Quê Nhà gần xa lớn nhỏ!
Kẻ Trời
đông còn nhớ hay chăng?
Muôn
năm mặt biển lặng bằng,
488.
Gió đùa một phút nhố nhăn khắp cùng.
Hỡi
Quê Nhà gần xa lớn nhỏ!
Kẻ Trời
đông còn nhớ hay chăng?
Lấy
tâm làm chủ sáu căn,
Sáu trần
tất chẳng xâm lăng đến mình.
Hỡi
Quê Nhà gần xa lớn nhỏ!
Kẻ Trời
đông còn nhớ hay chăng?
Tề
Thiên tuy quá lung lăng,
496. Nhưng
lời Tam Tạng vẫn hằng nghe theo.
Hỡi
Quê Nhà gần xa lớn nhỏ!
Kẻ Trời
đông còn nhớ hay chăng?
Rui mè
tuy lắm rối nhăn,
Nhưng
không rời cột nên căn nhà lầu.
Hỡi
Quê Nhà gần xa lớn nhỏ!
Kẻ Trời
đông còn nhớ hay chăng?
Tâm
khi lấy được thăng bằng,
504. Lên
Tiên cũng dễ xuống trần khó chi.
Hỡi
Quê Nhà gần xa lớn nhỏ!
Kẻ Trời
đông còn nhớ hay chăng?
Xuống
thang chỉ một khó khăn,
Leo
lên dốc đứng muôn ngàn gay go.
Hỡi
Quê Nhà gần xa lớn nhỏ!
Kẻ Trời
đông còn nhớ hay chăng?
Nếu không
chịu được khó khăn,
512.
Làm sao vượt khỏi biển trần lao đao.
Hỡi
Quê Nhà gần xa lớn nhỏ!
Kẻ Trời
đông còn nhớ hay chăng?
Nếu
không sắp đến hạ màn,
Ta nào
khuyên lựa con đàng đi ra.
Hỡi
Quê Nhà gần xa lớn nhỏ!
Kẻ Trời
đông còn nhớ hay chăng?
Bút
nghiên ta viết mỗi hàng,
520. Mỗi
pha lẫn giọt lệ tràn vào đây.
Hỡi
Quê Nhà gần xa lớn nhỏ!
Kẻ Trời
đông còn nhớ hay chăng?
Ta
không riêng khóc cho thân,
Khóc
chung thế sự tranh phân nhiều điều.
Hỡi
Quê Nhà gần xa lớn nhỏ!
Kẻ Trời
đông còn nhớ hay chăng?
Mỗi lời
ta nói có ngằn,
528.
Xin xem xét kỹ chớ rằng nói chơi.
Hỡi
Quê Nhà gần xa lớn nhỏ!
Kẻ Trời
đông còn nhớ hay chăng?
Lạ gì
chó sủa cung trăng,
Việc
chưa từng thấy, thấy càng sanh nghi.
Hỡi
Quê Nhà gần xa lớn nhỏ!
Kẻ Trời
đông còn nhớ hay chăng?
Một
hôm ta được nghe rằng,
536.
Chánh đường mặc kệ kêu thằng hay ông.
Hỡi
Quê Nhà gần xa lớn nhỏ!
Kẻ Trời
đông còn nhớ hay chăng?
Cứ làm
theo phận nhà tăng,
Độ đời
lo độ nói rằng mặc ai.
Hỡi
Quê Nhà gần xa lớn nhỏ!
Kẻ Trời
đông còn nhớ hay chăng?
Thấy
sen đang độ búp măng,
544.
Đâu đành bỏ nó héo nhăn nửa chừng.
Hỡi
Quê Nhà gần xa lớn nhỏ!
Kẻ Trời
đông còn nhớ hay chăng?
Muôn
xưa còn đã thề rằng:
Còn
người đau khổ là còn hóa thân.
Hỡi Quê
Nhà gần xa lớn nhỏ!
Kẻ Trời
đông còn nhớ hay chăng?
Mặc dù
biển lắm sóng nhăn,
552. Mặt
trời cứ mọc, mọc càng thêm cao.
Hỡi
Quê Nhà gần xa lớn nhỏ!
Kẻ Trời
đông còn nhớ hay chăng?
Muôn
năm chỉ một ngày thăng,
Không tu
còn muốn nói rằng sự chi.
Hỡi
Quê Nhà gần xa lớn nhỏ!
Kẻ Trời
đông còn nhớ hay chăng?
Ngồi
nơi hải đảo Phù Tang,
560.
Lòng ta luống những không an cho đời.
Hỡi
Quê Nhà gần xa lớn nhỏ!
Kẻ Trời
đông còn nhớ hay chăng?
Bỏ đi
các việc lằng nhằng,
Đời
không tồn tại đạo hằng khá lo.
Hỡi
Quê Nhà gần xa lớn nhỏ!
Kẻ Trời
đông còn nhớ hay chăng?
Một
mình phòng nọ một căn,
568.
Suốt canh ngồi nghĩ trầm thăng sự đời.
Hỡi
Quê Nhà gần xa lớn nhỏ!
Kẻ Trời
đông còn nhớ hay chăng?
Quyết
không thua mặt chị Hằng,
Hoàn cầu
đâu cũng rọi lằn điển quang.
Hỡi
Quê Nhà gần xa lớn nhỏ!
Kẻ Trời
đông còn nhớ hay chăng?
Gấp
hơn tướng trận muôn ngằn,
576.
Ta đang đối địch với đàng học kim.
Hỡi
Quê Nhà gần xa lớn nhỏ!
Kẻ Trời
đông còn nhớ hay chăng?
Chủ
trương đúng bậc chơn tăng,
Không
theo lối cũ cố ngoan hẹp hòi.
Hỡi
Quê Nhà gần xa lớn nhỏ!
Kẻ Trời
đông còn nhớ hay chăng?
Một lời
ta đã nói rằng,
584.
Biết bao nhiêu kẻ luận bàn dở hay.
Hỡi
Quê Nhà gần xa lớn nhỏ!
Kẻ Trời
đông còn nhớ hay chăng?
Ta
luôn vung ngọn gươm thần,
Dây
oan của khách hồng trần cắt đi.
Hỡi
Quê Nhà gần xa lớn nhỏ!
Kẻ Trời
đông còn nhớ hay chăng?
Lấy
thân này để làm thoàn,
592.
Đưa đời qua khỏi lầm than ái hà.
Hỡi
Quê Nhà gần xa lớn nhỏ!
Kẻ Trời
đông còn nhớ hay chăng?
Nhiều
khi suốt buổi quên ăn,
Mà
không biết đói vì toan sự đời.
Hỡi
Quê Nhà gần xa lớn nhỏ!
Kẻ Trời
đông còn nhớ hay chăng?
Nay đà
ngót đã năm năm,
600.
Lòng thương già trẻ còn nằm hôm qua.
Hỡi
Quê Nhà gần xa lớn nhỏ!
Kẻ Trời
đông còn nhớ hay chăng?
Đức Từ
Bi lớn vô ngằn,
Bảo ta
rằng cứ giáo hoằng ớ con.
Hỡi
Quê Nhà gần xa lớn nhỏ!
Kẻ Trời
đông còn nhớ hay chăng?
Theo lời
của Phật dạy rằng,
608. Ta
dù phải bỏ xác trần cũng vui.
Hỡi
Quê Nhà gần xa lớn nhỏ!
Kẻ Trời
đông còn nhớ hay chăng?
Đêm
nào ta cũng nhìn trăng,
So
mình khách địa lòng càng xót đau.
Hỡi
Quê Nhà gần xa lớn nhỏ!
Kẻ Trời
đông còn nhớ hay chăng?
Biết rằng
mây lắm bủa giăng,
616.
Trước sau trăng cũng là trăng ngại gì.
Hỡi
Quê Nhà gần xa lớn nhỏ!
Kẻ Trời
đông còn nhớ hay chăng?
Tớ thầy
đồng một bổn căn,
Bước
chơn cứu thế lòng hằng toan lo.
Hỡi
Quê Nhà gần xa lớn nhỏ!
Kẻ Trời
đông còn nhớ hay chăng?
Xưa
kia ta cũng làm tăng,
624.
Nay đâu quên được bổn năng cứu đời,
Hỡi
Quê Nhà gần xa lớn nhỏ!
Kẻ Trời
đông còn nhớ hay chăng?
Trong
lòng nhớ mẹ muôn ngằn,
Vì câu
bĩ thới nén dằn trong tim.
Hỡi
Quê Nhà gần xa lớn nhỏ!
Kẻ Trời
đông còn nhớ hay chăng?
Lòng thương
mẹ với thương dân,
632.
Bên tình bên hiếu xử phân sao vừa.
Hỡi
Quê Nhà gần xa lớn nhỏ!
Kẻ Trời
đông còn nhớ hay chăng?
Nếu
riêng thương mẹ thương thân,
Ở
trong đất nước sướng hơn đi ngoài.
Hỡi
Quê Nhà gần xa lớn nhỏ!
Kẻ Trời
đông còn nhớ hay chăng?
Được
người nghe tiếng khuyên răn,
640.
Lòng mừng hơn được muôn cân vàng ròng.
Hỡi
Quê Nhà gần xa lớn nhỏ!
Kẻ Trời
đông còn nhớ hay chăng?
Nước
làm đỡ khát thế gian,
Đạo
làm hết khổ muôn ngàn sanh linh.
Hỡi Quê
Nhà gần xa lớn nhỏ!
Kẻ Trời
đông còn nhớ hay chăng?
Nếu
thân này lấy nghiền tan,
648. Lửa
sầu rưới tắt đành cam chịu nghiền.
Hỡi
Quê Nhà gần xa lớn nhỏ!
Kẻ Trời
đông còn nhớ hay chăng?
Thật
ra không chút tiếc thân,
Tiếc
lòng của khắp nhân dân tiêu mòn.
Hỡi
Quê Nhà gần xa lớn nhỏ!
Kẻ Trời
đông còn nhớ hay chăng?
Ta
chưa khóc mẹ một lần,
656.
Mà thường khóc việc thế trần muôn khi.
Hỡi
Quê Nhà gần xa lớn nhỏ!
Kẻ Trời
đông còn nhớ hay chăng?
Ước gì
có cánh chim bằng,
Bay về
che khắp ruộng làng hạn khô.
Hỡi
Quê Nhà gần xa lớn nhỏ!
Kẻ Trời
đông còn nhớ hay chăng?
Lời ta
cứ nói khăng khăng,
664.
Cuộc đời đã mỏng khá năng tu hành.
Hỡi
Quê Nhà gần xa lớn nhỏ!
Kẻ Trời
đông còn nhớ hay chăng?
Ta
không nói chuyện hoang đàng,
Nói điều
trước mắt để bàn cho thông.
Hỡi
Quê Nhà gần xa lớn nhỏ!
Kẻ Trời
đông còn nhớ hay chăng?
Chia
nhau từng món mặc, ăn,
672. Mới
rằng đồng chủng, mới rằng đồng môn.
Hỡi
Quê Nhà gần xa lớn nhỏ!
Kẻ Trời
đông còn nhớ hay chăng?
Nếu
còn theo lối tranh ăn,
Khác
gì loài thú rừng săn giành mồi.
Hỡi
Quê Nhà gần xa lớn nhỏ!
Kẻ Trời
đông còn nhớ hay chăng?
Muốn
cho thấy bóng chị Hằng,
680.
Khá mau chơn bước khỏi hang tục trần.
Hỡi
Quê Nhà gần xa lớn nhỏ!
Kẻ Trời
đông còn nhớ hay chăng?
Quấy rồi
khá biết ăn năn,
Đừng
cho quấy nữa mới rằng người ta.
Hỡi
Quê Nhà gần xa lớn nhỏ!
Kẻ Trời
đông còn nhớ hay chăng?
Thích
Ca xưa cũng phàm nhơn,
688.
Nhờ lòng cương quyết lánh trần mà nên.
Hỡi Quê
Nhà gần xa lớn nhỏ!
Kẻ Trời
đông còn nhớ hay chăng?
Thật
tu nếu chẳng siêu thăng,
Đây
cam thế mạng muôn lần chẳng nao.
Hỡi
Quê Nhà gần xa lớn nhỏ!
Kẻ Trời
đông còn nhớ hay chăng?
Nhiều
khi đang lúc ngồi ăn,
696.
Nhớ qua sự thế liền dừng đũa ngay.
Hỡi Quê
Nhà gần xa lớn nhỏ!
Kẻ Trời
đông còn nhớ hay chăng?
Nhớ lời
của Phật Linh San,
Rằng
con ơi chớ ngưng thoàn lúc nao.
Hỡi
Quê Nhà gần xa lớn nhỏ!
Kẻ Trời
đông còn nhớ hay chăng?
Soi
gương của Đức Quan Âm,
704.
Nghe ai khổ nạn thì tầm cứu ra.
Hỡi
Quê Nhà gần xa lớn nhỏ!
Kẻ Trời
đông còn nhớ hay chăng?
Cắn
hai hột muối chia bằng,
Tình
huynh nghĩa đệ lòng hằng nhớ ghi.
Hỡi
Quê Nhà gần xa lớn nhỏ!
Kẻ Trời
đông còn nhớ hay chăng?
Có
thân thì phải thiệt thân,
712. Chớ
đừng trước mặt sau lưng hai bề.
Hỡi
Quê Nhà gần xa lớn nhỏ!
Kẻ Trời
đông còn nhớ hay chăng?
Chuyện
qua đã hỏng bao lần,
Nguyên
do lớn nhất thiếu phần tín tâm.
Hỡi
Quê Nhà gần xa lớn nhỏ!
Kẻ Trời
đông còn nhớ hay chăng?
Dù là
việc tục việc tăng,
720.
Lòng tin chẳng có sự làm không nên.
Hỡi
Quê Nhà gần xa lớn nhỏ!
Kẻ Trời
đông còn nhớ hay chăng?
Tình
yêu nên rải khắp dân,
Khiến
cho non nước xa gần ấm êm.
Hỡi
Quê Nhà gần xa lớn nhỏ!
Kẻ Trời
đông còn nhớ hay chăng?
Nếu
riêng vì một cá nhân,
728. Hại
nhiều người khác khổ thân chớ làm.
Hỡi
Quê Nhà gần xa lớn nhỏ!
Kẻ Trời
đông còn nhớ hay chăng?
Đừng
quên nắm lấy giới răn,
Giới
răn là cái địa bàn nhà tu.
Hỡi
Quê Nhà gần xa lớn nhỏ!
Kẻ Trời
đông còn nhớ hay chăng?
Hãy mau
uốn lúc còn măng,
736.
Nên tre rồi khó thể làm cho ngay.
Hỡi
Quê Nhà gần xa lớn nhỏ!
Kẻ Trời
đông còn nhớ hay chăng?
Rán tu
cho phận siêu thăng,
Để đầy
đủ sức cứu hồn mẹ cha.
Hỡi
Quê Nhà gần xa lớn nhỏ!
Kẻ Trời
đông còn nhớ hay chăng?
Nay đà
đến lúc qui căn,
744.
Con ai nấy dắt kịp tràng hội thi.
Hỡi
Quê Nhà gần xa lớn nhỏ!
Kẻ Trời
đông còn nhớ hay chăng?
Mặc dù
có nghiệp ma oan,
Biết
qui theo Phật nghiệp lần lần tiêu.
Hỡi
Quê Nhà gần xa lớn nhỏ!
Kẻ Trời
đông còn nhớ hay chăng?
Một
hôm ta được nghe rằng,
752.
Con ơi ma nghiệp đâu bằng Phật duyên.
Hỡi
Quê Nhà gần xa lớn nhỏ!
Kẻ Trời
đông còn nhớ hay chăng?
Trong
khi vừa mới tưởng xằng,
Trừ
ngay chớ để đến làm lộ ra.
Hỡi
Quê Nhà gần xa lớn nhỏ!
Kẻ Trời
đông còn nhớ hay chăng?
Sớm
chiều vái lạy bốn phang,
760.
Tuy là mỏi gối nhưng an linh hồn.
Hỡi
Quê Nhà gần xa lớn nhỏ!
Kẻ Trời
đông còn nhớ hay chăng?
Thọ ân
nên biết đền ân,
Bốn ân
trả được vẹn thân tu hiền.
Hỡi
Quê Nhà gần xa lớn nhỏ!
Kẻ Trời
đông còn nhớ hay chăng?
Ngồi lì
theo lối hủ tăng,
768.
Trái lời của Phật vạch đàng từ xưa.
Hỡi
Quê Nhà gần xa lớn nhỏ!
Kẻ Trời
đông còn nhớ hay chăng?
Tu
hành nên nhắm ngay dân,
Độ hồn
siêu rỗi độ thân no lành.
Hỡi
Quê Nhà gần xa lớn nhỏ!
Kẻ Trời
đông còn nhớ hay chăng?
Biết
khuyên kẻ khác ăn năn,
776.
Chính mình cũng phải đạo hằng cho xong.
Hỡi
Quê Nhà gần xa lớn nhỏ!
Kẻ Trời
đông còn nhớ hay chăng?
Đời
thường dễ nói khó làm,
Nói
làm như một hết phàm ra Tiên.
Hỡi
Quê Nhà gần xa lớn nhỏ!
Kẻ Trời
đông còn nhớ hay chăng?
Cũng đồng
một loại không chân,
784. Rắn
thì hung dữ còn trăn thì hiền.
Hỡi
Quê Nhà gần xa lớn nhỏ!
Kẻ Trời
đông còn nhớ hay chăng?
Xin đừng
đội lốt nhà tăng,
Gạt
người mến Phật để làm lợi tư,
Hỡi Quê
Nhà gần xa lớn nhỏ!
Kẻ Trời
đông còn nhớ hay chăng?
Chưa
làm và chửa nói năng,
792.
Trong lòng mới nghĩ Thánh Thần đã hay.
Hỡi
Quê Nhà gần xa lớn nhỏ!
Kẻ Trời
đông còn nhớ hay chăng?
Dân
còn thiếu hụt khó khăn,
Rán
làm để giúp mặc ăn no lành.
Hỡi
Quê Nhà gần xa lớn nhỏ!
Kẻ Trời
đông còn nhớ hay chăng?
Có tiền
nên nhớ bố ban,
800.
Chớ riêng hưởng lấy giàu sang một mình.
Hỡi
Quê Nhà gần xa lớn nhỏ!
Kẻ Trời
đông còn nhớ hay chăng?
Nếu là
việc nước việc dân,
Muốn
làm viên mãn phải cần hợp nhau.
Hỡi
Quê Nhà gần xa lớn nhỏ!
Kẻ Trời
đông còn nhớ hay chăng?
Bên
tai còn nhớ nghe rằng,
808.
Con ơi! Mối nhỏ đắúp thành ổ to.
Hỡi
Quê Nhà gần xa lớn nhỏ!
Kẻ Trời
đông còn nhớ hay chăng?
Con
người sẵn có bổn năng,
Muốn
làm sẽ được chớ rằng sợ không.
Hỡi
Quê Nhà gần xa lớn nhỏ!
Kẻ Trời
đông còn nhớ hay chăng?
Trong
lòng chớ vắng cân phân,
816.
Đâu nên đâu chẳng phải cần hiểu ra.
Hỡi
Quê Nhà gần xa lớn nhỏ!
Kẻ Trời
đông còn nhớ hay chăng?
Từ đây
đến cuộc lở băng,
Khá trau
đạo hạnh để ngăn thảm sầu.
Hỡi
Quê Nhà gần xa lớn nhỏ!
Kẻ Trời
đông còn nhớ hay chăng?
Ngòi
binh lửa cứ ngắn dần,
824.
Cháy ngoài bất tiện nó lần cháy trong.
Hỡi
Quê Nhà gần xa lớn nhỏ!
Kẻ Trời
đông còn nhớ hay chăng?
Những lời
đây nói có ngằn,
Hãy
suy nghĩ kỹ chớ rằng cuồng ngôn.
Hỡi
Quê Nhà gần xa lớn nhỏ!
Kẻ Trời
đông còn nhớ hay chăng?
Mùa hè
lại đốt pháo thăng,
832.
Làm cho nhà cửa cháy lan ra nhiều.
Hỡi
Quê Nhà gần xa lớn nhỏ!
Kẻ Trời
đông còn nhớ hay chăng?
Bây giờ
mới biết cung trăng,
Ngàn
xưa đã có người phăng tới rồi.
Hỡi
Quê Nhà gần xa lớn nhỏ!
Kẻ Trời
đông còn nhớ hay chăng?
Kiến
trên miệng chậu bò quanh,
840.
Tưởng xa nhưng chẳng khỏi vành chậu ô.
Hỡi Quê
Nhà gần xa lớn nhỏ!
Kẻ Trời
đông còn nhớ hay chăng?
Uổng
công mưu bất tử thân,
Hữu
hình tất hoại định phần thế gian.
Hỡi
Quê Nhà gần xa lớn nhỏ!
Kẻ Trời
đông còn nhớ hay chăng?
Nếu
không tạo nghiệp huyễn thân,
848.
Thì không bị cái ngoại trần cuốn lôi.
Hỡi
Quê Nhà gần xa lớn nhỏ!
Kẻ Trời
đông còn nhớ hay chăng?
Sắm
thau thì bị sét ăn,
Sắm
vàng tất chẳng rỉ răn chút nào.
Hỡi
Quê Nhà gần xa lớn nhỏ!
Kẻ Trời
đông còn nhớ hay chăng?
Khoảng
không sau trước vẫn không,
856.
Khỏi cần nói hoại nói không làm gì.
Hỡi
Quê Nhà gần xa lớn nhỏ!
Kẻ Trời
đông còn nhớ hay chăng?
Có
thân khá liệu vẹn thân,
Đường
về Cực Lạc rất gần chẳng xa.
Hỡi
Quê Nhà gần xa lớn nhỏ!
Kẻ Trời
đông còn nhớ hay chăng?
Nếu
không có cuộc quá giang,
864.
Nhọc chi ta phải cầu thoàn réo kêu.
Hỡi
Quê Nhà gần xa lớn nhỏ!
Kẻ Trời
đông còn nhớ hay chăng?
Thân
ai nấy độ đành rằng,
Nhưng
lòng bác ái ngó ngang sao đành.
Hỡi
Quê Nhà gần xa lớn nhỏ!
Kẻ Trời
đông còn nhớ hay chăng?
Ví dù
ta có bỏ thân,
872. Nhưng
lòng yêu chúng vẫn còn luôn luôn.
Hỡi
Quê Nhà gần xa lớn nhỏ!
Kẻ Trời
đông còn nhớ hay chăng?
Thầy
còn chẳng quản tuổi măng,
Ta đâu
đành hưởng cái xuân đương thời.
Hỡi
Quê Nhà gần xa lớn nhỏ!
Kẻ Trời
đông còn nhớ hay chăng?
Bắc
Nam chưa thuận một đàng,
880. Hảo
hòa hai chữ phải càng kêu luôn.
Hỡi
Quê Nhà gần xa lớn nhỏ!
Kẻ Trời
đông còn nhớ hay chăng?
Ngày
mai dù thế giới tan,
Hôm
nay chớ để nhơn gian đói lòng.
Hỡi
Quê Nhà gần xa lớn nhỏ!
Kẻ Trời
đông còn nhớ hay chăng?
Hiểu đời
biến hoại sắp gần,
888.
Càng lo giúp đỡ nhân dân nhiều bề.
Hỡi
Quê Nhà gần xa lớn nhỏ!
Kẻ Trời
đông còn nhớ hay chăng?
Ngồi
không phước chẳng hề tăng,
Phước
không tăng được thiên đàng khó đi.
Hỡi
Quê Nhà gần xa lớn nhỏ!
Kẻ Trời
đông còn nhớ hay chăng?
Ở trần
lo giúp cho trần,
896.
Lòng không tham đắm mới chân tu hiền.
Hỡi
Quê Nhà gần xa lớn nhỏ!
Kẻ Trời
đông còn nhớ hay chăng?
Chúng
sanh tức thị Phật Thần,
Giúp đời
tất giúp đạo chơn được rồi.
Hỡi
Quê Nhà gần xa lớn nhỏ!
Kẻ Trời
đông còn nhớ hay chăng?
Thật
lòng thương xót thế gian
904.
Quản chi bùn trịn đâu màng thúi khai.
Hỡi
Quê Nhà gần xa lớn nhỏ!
Kẻ Trời
đông còn nhớ hay chăng?
Buồn
chi tiếng chó sủa trăng,
Việc
chưa từng thấy lòng sanh nghi ngờ.
Hỡi
Quê Nhà gần xa lớn nhỏ!
Kẻ Trời
đông còn nhớ hay chăng?
Nước mềm
càng đập càng văng,
912.
Hung sùng không thể nào ăn được hiền.
Hỡi
Quê Nhà gần xa lớn nhỏ!
Kẻ Trời
đông còn nhớ hay chăng?
Rốt đời
các việc đều căng,
Bền
tâm sẽ được công thành không sai.
Hỡi
Quê Nhà gần xa lớn nhỏ!
Kẻ Trời
đông còn nhớ hay chăng?
Hố sâu
lấp mãi sẽ bằng,
920. Dục
tâm dù mấy cố dằn cũng qua.
Hỡi
Quê Nhà gần xa lớn nhỏ!
Kẻ Trời
đông còn nhớ hay chăng?
Trên
không nghe tiếng nói rằng,
Con
ơi! Đục núi làm đàng đi qua.
Hỡi Quê
Nhà gần xa lớn nhỏ!
Kẻ Trời
đông còn nhớ hay chăng?
Ước
mong quê nội xa gần,
928.
Lúc nào cũng được tinh thần dẻo dai.
Hỡi
Quê Nhà gần xa lớn nhỏ!
Kẻ Trời
đông còn nhớ hay chăng?
Khó
khăn cũng mặc khó khăn,
Việc
làm cứ vẫn lo làm chớ ngơ.
Hỡi
Quê Nhà gần xa lớn nhỏ!
Kẻ Trời
đông còn nhớ hay chăng?
Giặc
ngoài còn dễ chống ngăn,
936.
Giặc trong khó dẹp cho an tức thời.
Hỡi
Quê Nhà gần xa lớn nhỏ!
Kẻ Trời
đông còn nhớ hay chăng?
Trời
sanh có biển có giang,
Cũng
sanh có gió đưa thoàn tới nơi.
Hỡi
Quê Nhà gần xa lớn nhỏ!
Kẻ Trời
đông còn nhớ hay chăng?
Tuy là
đang ở xa ngàn,
944.
Chỉ trong giờ khắc đôi đàng gặp ngay.
Hỡi
Quê Nhà gần xa lớn nhỏ!
Kẻ Trời
đông còn nhớ hay chăng?
Nhớ
nhau dù có muôn ngàn,
Cũng ôm
bụng chịu chớ than trách nhiều.
Hỡi
Quê Nhà gần xa lớn nhỏ!
Kẻ Trời
đông còn nhớ hay chăng?
Giờ
chưa thể gặp bằng thân,
952.
Thì nên thay để tâm hồn gặp nhau.
Hỡi
Quê Nhà gần xa lớn nhỏ!
Kẻ Trời
đông còn nhớ hay chăng?
Một
hôm tiếng Phật khuyên rằng:
Con
ơi! Hãy khá nén dằn lệ châu.
Hỡi
Quê Nhà gần xa lớn nhỏ!
Kẻ Trời
đông còn nhớ hay chăng?
Tình
yêu chúng tợ keo khằng,
960.
Không như sương tuyết tiêu tan nhất thời.
Hỡi
Quê Nhà gần xa lớn nhỏ!
Kẻ Trời
đông còn nhớ hay chăng?
Rán đi
cho đến cuối đàng,
Đừng
vì mỏi gối ném ngang giữa chừng.
Hỡi
Quê Nhà gần xa lớn nhỏ!
Kẻ Trời
đông còn nhớ hay chăng?
Chèo
ta chực mái nơi thoàn,
968.
Dòng xuôi gió thuận thẳng đàng về Nam.
Hỡi
Quê Nhà gần xa lớn nhỏ!
Kẻ Trời
đông còn nhớ hay chăng?
Tạm thời
xa cách đôi phang,
Để mưu
vĩnh cửu cho đoàn Rồng Tiên.
Hỡi
Quê Nhà gần xa lớn nhỏ!
Kẻ Trời
đông còn nhớ hay chăng?
Ngày
ta trở gót về Nam,
976.
Là ngày vui vẻ hơn ngàn lần xưa.
Hỡi
Quê Nhà gần xa lớn nhỏ!
Kẻ Trời
đông còn nhớ hay chăng?
Mặc
cho ai có nói rằng,
Tình
thương nhau vẫn nồng nàn tình thương.
Hỡi
Quê Nhà gần xa lớn nhỏ!
Kẻ Trời
đông còn nhớ hay chăng?
Mỗi
đêm ta mỗi ra đàng,
984. Mặc
chơn chơn bước, mặc lòng lòng lo.
Hỡi
Quê Nhà gần xa lớn nhỏ!
Kẻ Trời
đông còn nhớ hay chăng?
Một
hôm nghe Phật nói rằng:
Con
ơi! Rán sống cho đoàn hậu lai.
Hỡi
Quê Nhà gần xa lớn nhỏ!
Kẻ Trời
đông còn nhớ hay chăng?
Nếu
không vì đạo thâm hoằng,
992.
Chắc ta đã bỏ xác trần từ lâu.
Hỡi
Quê Nhà gần xa lớn nhỏ!
Kẻ Trời
đông còn nhớ hay chăng?
Ngàn
xưa ta đã chuyển thân,
Vào ra
trong cõi hồng trần lắm phen.
Hỡi
Quê Nhà gần xa lớn nhỏ!
Kẻ Trời
đông còn nhớ hay chăng?
Không
duyên với kẻ xa gần,
1000. Thì
đâu gặp gỡ khu phần Việt Nam.
Hỡi
Quê Nhà gần xa lớn nhỏ!
Kẻ Trời
đông còn nhớ hay chăng?
Đã là
có được duyên căn,
Há
không gìn giữ nắm phăn đến cùng.
Hỡi
Quê Nhà gần xa lớn nhỏ!
Kẻ Trời
đông còn nhớ hay chăng?
Chữ
qui trong dạ nằng nằng,
1008.
Không tu sớm được Phật đàng còn lu.
Hỡi
Quê Nhà gần xa lớn nhỏ!
Kẻ Trời
đông còn nhớ hay chăng?
Càng
ngày văn vật càng tăng,
Tâm mê
càng lắm đạo hằng càng lu.
Hỡi
Quê Nhà gần xa lớn nhỏ!
Kẻ Trời
đông còn nhớ hay chăng?
Nên
bày tiện cách mặc ăn,
1016.
Không nên bày thứ dọa hăm loài người.
Hỡi
Quê Nhà gần xa lớn nhỏ!
Kẻ Trời
đông còn nhớ hay chăng?
Thuở
xưa lắm lúc minh văn,
Văn
minh sụp đổ dã man bắt đầu.
Hỡi
Quê Nhà gần xa lớn nhỏ!
Kẻ Trời
đông còn nhớ hay chăng?
Sáu đường
cứ mãi trôi lăn,
1024.
Nhộng rồi ra bướm, bướm sanh ra tằm.
Hỡi
Quê Nhà gần xa lớn nhỏ!
Kẻ Trời
đông còn nhớ hay chăng?
Hồng
trần chỉ tạm thời gian,
Không
bì được cõi Tây phang Phật đài.
Hỡi
Quê Nhà gần xa lớn nhỏ!
Kẻ Trời
đông còn nhớ hay chăng?
Cõi đời
nếu chẳng tiêu tan,
1032.
Phật Tiên không gọi thế gian tu hiền.
Hỡi
Quê Nhà gần xa lớn nhỏ!
Kẻ Trời
đông còn nhớ hay chăng?
Chưa
khôn còn tuổi trẻ măng,
Khôn rồi
xác nọ sắp gần ra ma.
Hỡi
Quê Nhà gần xa lớn nhỏ!
Kẻ Trời
đông còn nhớ hay chăng?
Càng
xem thấy bóng tân văn,
1040.
Càng lo thế cuộc không còn dài lâu.
Hỡi
Quê Nhà gần xa lớn nhỏ!
Kẻ Trời
đông còn nhớ hay chăng?
Còn
chua chim chóc không ăn,
Chín rồi
dơi chuột lại năng mó vào.
Hỡi
Quê Nhà gần xa lớn nhỏ!
Kẻ Trời
đông còn nhớ hay chăng?
Mây
đây khi thấy bủa giăng,
1048.
Không ai nói cũng biết rằng sắp mưa.
Hỡi
Quê Nhà gần xa lớn nhỏ!
Kẻ Trời
đông còn nhớ hay chăng?
Đừng
cho đây nói chuyện xằng,
Rán
suy xét kỹ để bàn cho ra.
Hỡi
Quê Nhà gần xa lớn nhỏ!
Kẻ Trời
đông còn nhớ hay chăng?
Ta
đành xa cách mẫu thân,
1056.
Không vì danh lợi vì dân hoàn cầu.
Hỡi
Quê Nhà gần xa lớn nhỏ!
Kẻ Trời
đông còn nhớ hay chăng?
Đã là
mang lấy xác thân,
Há
không tình cảm như phần số đông.
Hỡi
Quê Nhà gần xa lớn nhỏ!
Kẻ Trời
đông còn nhớ hay chăng?
Ném đi
tình cảm cá nhân,
1064.
Để yêu thương khắp xa gần người ta.
Hỡi
Quê Nhà gần xa lớn nhỏ!
Kẻ Trời
đông còn nhớ hay chăng?
Trong
tâm ta vẫn thưa rằng,
Mẹ ơi!
đem trẻ cho ngàn muôn dân.
Hỡi
Quê Nhà gần xa lớn nhỏ!
Kẻ Trời
đông còn nhớ hay chăng?
Riêng
ta đau khổ chẳng than,
1072.
Thấy người đau khổ xốn xang vô cùng.
Hỡi
Quê Nhà gần xa lớn nhỏ!
Kẻ Trời
đông còn nhớ hay chăng?
Vào
khuya đêm nọ đầu năm,
Phật rằng
con trẻ khéo tâm bi thiền.
Hỡi
Quê Nhà gần xa lớn nhỏ!
Kẻ Trời
đông còn nhớ hay chăng?
Ngàn
muôn khăn khó lóc lăn,
1080.
Nhờ lời không bóng ngày hằng gượng qua.
Hỡi
Quê Nhà gần xa lớn nhỏ!
Kẻ Trời
đông còn nhớ hay chăng?
Những
lời ta đã nói năng,
Nhờ ơn
chư Phật dạy răn mới tường.
Hỡi
Quê Nhà gần xa lớn nhỏ!
Kẻ Trời
đông còn nhớ hay chăng?
Đừng
đem ý hẹp nghi nan,
1088.
Khá dùng trí rộng để bàn tột nơi.
Hỡi
Quê Nhà gần xa lớn nhỏ!
Kẻ Trời
đông còn nhớ hay chăng?
Ngày đêm
ta vẫn vái van,
Xin Trời
Phật khiến xóm làng nhứt tâm.
Hỡi
Quê Nhà gần xa lớn nhỏ!
Kẻ Trời
đông còn nhớ hay chăng?
Ước
mau hết cuộc qua phân,
1096.
Để cho Nam Bắc tình thân một niềm.
Hỡi
Quê Nhà gần xa lớn nhỏ!
Kẻ Trời
đông còn nhớ hay chăng?
Chớ tô
màu sắc đỏ vàng,
Chỉ
nên biết giống Hồng Bàng nhứt tông.
Hỡi
Quê Nhà gần xa lớn nhỏ!
Kẻ Trời
đông còn nhớ hay chăng?
Dân
đang thiếu mặc thiếu ăn,
1104.
Lo đi chớ quá rộn ràng phái môn.
Hỡi
Quê Nhà gần xa lớn nhỏ!
Kẻ Trời
đông còn nhớ hay chăng?
Riêng
mình chưa vẹn lấy thân,
Cũng
nên ngượng miệng xin đừng nói ra.
Hỡi
Quê Nhà gần xa lớn nhỏ!
Kẻ Trời
đông còn nhớ hay chăng?
Ta dù
sao cũng đành cam,
1112.
Nhưng không ưng chịu ai làm khổ ai.
Hỡi
Quê Nhà gần xa lớn nhỏ!
Kẻ Trời
đông còn nhớ hay chăng?
Ngày
nào còn sự bất bằng,
Còn cần
hợp sức để ban cho đều.
Hỡi
Quê Nhà gần xa lớn nhỏ!
Kẻ Trời
đông còn nhớ hay chăng?
Bên
tai thường được nghe rằng,
1120.
Đổi đời nhơn loại sống bằng như nhau.
Hỡi
Quê Nhà gần xa lớn nhỏ!
Kẻ Trời
đông còn nhớ hay chăng?
Từ đây
tới lập đời tân,
Không
còn xa nữa chớ sờn chí tu.
Hỡi
Quê Nhà gần xa lớn nhỏ!
Kẻ Trời
đông còn nhớ hay chăng?
Nếu
không có cuộc tẩy trần,
1128.
Làm sao hết được thứ dân yếu hèn.
Hỡi
Quê Nhà gần xa lớn nhỏ!
Kẻ Trời
đông còn nhớ hay chăng?
Tảo tần
ta chạy lăng xăng,
Cũng
vì muốn chẳng có dân tiêu hồn.
Hỡi
Quê Nhà gần xa lớn nhỏ!
Kẻ Trời
đông còn nhớ hay chăng?
Ngoài
đồng chuột nổi lên ăn,
1136.
Lúa đâu cũng hết là cơn đại nàn.
Hỡi Quê
Nhà gần xa lớn nhỏ!
Kẻ Trời
đông còn nhớ hay chăng?
Bò rừng
phá rẫy nhà tăng,
Nếu
tăng không giữ giới răn đúng điều.
Hỡi
Quê Nhà gần xa lớn nhỏ!
Kẻ Trời
đông còn nhớ hay chăng?
Một
khi có cuộc đá lăn,
1144.
Nhà đâu cũng sập chớ rằng ở xa.
Hỡi
Quê Nhà gần xa lớn nhỏ!
Kẻ Trời
đông còn nhớ hay chăng?
Lá đâu
sâu cũng bò ăn,
Gạo
không có lại lá cằn không ra.
Hỡi
Quê Nhà gần xa lớn nhỏ!
Kẻ Trời
đông còn nhớ hay chăng?
Gặp
ngày đại nạn Trời ban,
1152.
Nước trong hóa máu uống ăn được nào.
Hỡi
Quê Nhà gần xa lớn nhỏ!
Kẻ Trời
đông còn nhớ hay chăng?
Tai Trời
đành khó chống ngăn,
Họa
người cũng chẳng dễ dàng ngừa qua.
Hỡi
Quê Nhà gần xa lớn nhỏ!
Kẻ Trời
đông còn nhớ hay chăng?
Cũng đừng
quá tánh lố lăng,
1160. Càng
treo đá nặng càng làm chìm mau.
Hỡi
Quê Nhà gần xa lớn nhỏ!
Kẻ Trời
đông còn nhớ hay chăng?
Đối
nhau càng lắm khó khăn,
Càng
thâu hẹp lại con đàng mai sau.
Hỡi
Quê Nhà gần xa lớn nhỏ!
Kẻ Trời
đông còn nhớ hay chăng?
Biết
tha thứ biết sống sanh,
1168. Khắt
khe người há để mình yên thân.
Hỡi
Quê Nhà gần xa lớn nhỏ!
Kẻ Trời
đông còn nhớ hay chăng?
Bóng
kia càng thổi càng tăng,
Càng
phun mạnh sức nổ càng thêm mau .
Hỡi
Quê Nhà gần xa lớn nhỏ!
Kẻ Trời
đông còn nhớ hay chăng?
Chữ
thương cũng phải có ngằn,
1176.
Thương không đúng cách thì càng hại to.
Hỡi
Quê Nhà gần xa lớn nhỏ!
Kẻ Trời
đông còn nhớ hay chăng?
Đạo
không quanh ở bên tăng,
Mà là
đạo ở nơi dân khắp trời.
Hỡi
Quê Nhà gần xa lớn nhỏ!
Kẻ Trời
đông còn nhớ hay chăng?
Chấp nê
khó thấy chơn quang,
1184.
Phải ra khỏi cửa trời trăng mới tường.
Hỡi
Quê Nhà gần xa lớn nhỏ!
Kẻ Trời
đông còn nhớ hay chăng?
Được
tâm như khoảng không gian,
Đâu
còn chỗ dựa để sanh thất tình.
Hỡi
Quê Nhà gần xa lớn nhỏ!
Kẻ Trời
đông còn nhớ hay chăng?
Niệm
trong cái niệm không sanh,
1192.
Phật nào lại chẳng gọi mình đến chơi.
Hỡi
Quê Nhà gần xa lớn nhỏ!
Kẻ Trời
đông còn nhớ hay chăng?
Mặc ăn
mà chẳng mặc ăn,
Lợi
danh mà chẳng lợi danh chút nào.
Hỡi
Quê Nhà gần xa lớn nhỏ!
Kẻ Trời
đông còn nhớ hay chăng?
Nhìn
ngay tượng Phật trên bàn,
1200.
Kêu ông hay có kêu thằng cũng thây.
Hỡi
Quê Nhà gần xa lớn nhỏ!
Kẻ Trời
đông còn nhớ hay chăng?
Muốn
tu cho được siêu thăng,
Trần
ai nhứt vật chẳng năng để lòng.
Hỡi
Quê Nhà gần xa lớn nhỏ!
Kẻ Trời
đông còn nhớ hay chăng?
Thân
dù nặng mấy trăm cân,
1208.
Hễ người biết lội thì thân nổi phình.
Hỡi
Quê Nhà gần xa lớn nhỏ!
Kẻ Trời
đông còn nhớ hay chăng?
Lấy
tâm hiểu lẽ trầm thăng,
Tại
mình tất cả chớ rằng tại ai.
Hỡi Quê
Nhà gần xa lớn nhỏ!
Kẻ Trời
đông còn nhớ hay chăng?
Miệng
kia nói được hung hăng,
1216.
Tất là nói được hiền lành sao không.
Hỡi
Quê Nhà gần xa lớn nhỏ!
Kẻ Trời
đông còn nhớ hay chăng?
Phải
nên tự chủ lấy thân,
Chớ cho
các việc ngoại trần khiến sai.
Hỡi
Quê Nhà gần xa lớn nhỏ!
Kẻ Trời
đông còn nhớ hay chăng?
Biết
buồn khi yếu tinh thần,
1224.
Tinh thần ấy sẽ lần lần mạnh lên.
Hỡi
Quê Nhà gần xa lớn nhỏ!
Kẻ Trời
đông còn nhớ hay chăng?
Mỗi
ngày mỗi xét sửa thân,
Hạnh dù
xấu mấy cũng lần tốt ra.
Hỡi
Quê Nhà gần xa lớn nhỏ!
Kẻ Trời
đông còn nhớ hay chăng?
Mỗi
khi đứng trước Phật bàn,
1232.
Tưởng như có Phật chớ rằng không ai.
Hỡi
Quê Nhà gần xa lớn nhỏ!
Kẻ Trời
đông còn nhớ hay chăng?
Dù nơi
chỉ có một thân,
Tưởng
như giữa chợ người từng lại qua.
Hỡi
Quê Nhà gần xa lớn nhỏ!
Kẻ Trời
đông còn nhớ hay chăng?
Việc
chi hễ trước khi làm,
1240.
Nhín đôi phút để xét phân chánh tà.
Hỡi
Quê Nhà gần xa lớn nhỏ!
Kẻ Trời
đông còn nhớ hay chăng?
Sáu căn
đối với sáu trần,
Khiến
lòng biến hóa muôn ngàn hình dung.
Hỡi
Quê Nhà gần xa lớn nhỏ!
Kẻ Trời
đông còn nhớ hay chăng?
Nhiễm
lâu muốn bỏ khó khăn,
1248.
Nhưng trì chí sẽ lần lần bỏ xong.
Hỡi
Quê Nhà gần xa lớn nhỏ!
Kẻ Trời
đông còn nhớ hay chăng?
Ngán
ngao cái kiếp trần gian,
Tạo
tành đủ thứ không an thứ nào.
Hỡi
Quê Nhà gần xa lớn nhỏ!
Kẻ Trời
đông còn nhớ hay chăng?
Kiếp
người đối cảnh thế gian,
1256.
Người tiêu cảnh lại cũng tan theo thời.
Hỡi
Quê Nhà gần xa lớn nhỏ!
Kẻ Trời
đông còn nhớ hay chăng?
Tu đi
chớ nghĩ xiên xằng,
Chần
chờ đến mất xác trần hết tu.
Hỡi
Quê Nhà gần xa lớn nhỏ!
Kẻ Trời
đông còn nhớ hay chăng?
Có hôm
Phật bảo ta rằng:
1264.
Con ơi! Mỗi phút xác thân mỗi mòn.
Hỡi Quê
Nhà gần xa lớn nhỏ!
Kẻ Trời
đông còn nhớ hay chăng?
Cứ lo
rờ rẫm châu trân,
Phía
sau lửa cháy rần rần lại quên.
Hỡi
Quê Nhà gần xa lớn nhỏ!
Kẻ Trời
đông còn nhớ hay chăng?
Tử thần
chỉ nể Niết Bàn,
1272. Chớ
không sợ kẻ thế gian chút nào.
Hỡi
Quê Nhà gần xa lớn nhỏ!
Kẻ Trời
đông còn nhớ hay chăng?
Phật
ngài đã chực sẵn thang,
Rán
leo cho tới Niết Bàn bớ ai.
Hỡi
Quê Nhà gần xa lớn nhỏ!
Kẻ Trời
đông còn nhớ hay chăng?
Rán tu
xem được hội hàng,
1280.
Tài cao phép lạ chói chang mắt trần.
Hỡi
Quê Nhà gần xa lớn nhỏ!
Kẻ Trời
đông còn nhớ hay chăng?
Trên
Trời bỗng có lưới giăng,
Cứu
người lương thiện khỏi đàng diều hâu.
Hỡi
Quê Nhà gần xa lớn nhỏ!
Kẻ Trời
đông còn nhớ hay chăng?
Đến
khi Trời đất tối tăm,
1288.
Chơn tu nơi trán phóng lằn điển minh.
Hỡi
Quê Nhà gần xa lớn nhỏ!
Kẻ Trời
đông còn nhớ hay chăng?
Thảm
cho những kẻ ác tăng,
Gặp
khi núi nổ đá dằn nát xương.
Hỡi
Quê Nhà gần xa lớn nhỏ!
Kẻ Trời
đông còn nhớ hay chăng?
Nhân nào
quả nấy minh phân,
1296.
Liệu cho khỏi cuộc tẩy trần tới đây.
Hỡi
Quê Nhà gần xa lớn nhỏ!
Kẻ Trời
đông còn nhớ hay chăng?
Một
khi đã thấy xôi giàn,
Ấy là
chầu hát tới màn thứ ba.
Hỡi
Quê Nhà gần xa lớn nhỏ!
Kẻ Trời
đông còn nhớ hay chăng?
Lúc
nào ta cũng xốn xang,
1304.
Thấy dân chưa lánh khỏi thoàn lủng be
Hỡi
Quê Nhà gần xa lớn nhỏ!
Kẻ Trời
đông còn nhớ hay chăng?
Tối
hôm nọ có lời rằng:
Con
ơi! Cầu mục gánh vàng đi qua.
Hỡi
Quê Nhà gần xa lớn nhỏ!
Kẻ Trời
đông còn nhớ hay chăng?
Còn
chi chẳng sớm qui căn,
1312.
Hồi đầu theo Phật cứu an xác hồn.
Hỡi
Quê Nhà gần xa lớn nhỏ!
Kẻ Trời
đông còn nhớ hay chăng?
Đời
chưa đến cuộc tiêu tan,
Ta đâu
lo đến da còn bọc xương.
Hỡi
Quê Nhà gần xa lớn nhỏ!
Kẻ Trời
đông còn nhớ hay chăng?
Muốn đời
sớm biết hồi tâm,
1320.
Từ trong não óc tố trần ra đây.
Hỡi
Quê Nhà gần xa lớn nhỏ!
Kẻ Trời
đông còn nhớ hay chăng?
Xin
vui đọc lấy ngày hằng,
Giúp
cho đây khỏi tủi lòng viết ra.
Hỡi
Quê Nhà gần xa lớn nhỏ!
Kẻ Trời
đông còn nhớ hay chăng?
Nói ra
lấy lẽ công bằng,
1328.
Chạm lòng xin chớ cho rằng xỏ xiên.
Hỡi
Quê Nhà gần xa lớn nhỏ!
Kẻ Trời
đông còn nhớ hay chăng?
Đồng
tâm khuya sớm vái rằng,
Gió
đông sớm thổi cho thoàn rút neo.
Hỡi
Quê Nhà gần xa lớn nhỏ!
Kẻ Trời
đông còn nhớ hay chăng?
Ý nguyền
ví chẳng kết thành,
1336.
Chết đi cũng nguyện tái sanh lại liền.
Hỡi
Quê Nhà gần xa lớn nhỏ!
Kẻ Trời
đông còn nhớ hay chăng?
Hiền
lành còn bị hung hăng,
Dòng
châu còn chảy không ngăn được nào.
Hỡi
Quê Nhà gần xa lớn nhỏ!
Kẻ Trời
đông còn nhớ hay chăng?
Đạo
chưa hưng khắp Bắc Nam,
1344.
Những người thiện chí chớ cam ngồi nhìn.
Hỡi
Quê Nhà gần xa lớn nhỏ!
Kẻ Trời
đông còn nhớ hay chăng?
Lòng
nghe dân chúng luận bàn,
Phải hay
là chẳng để toan cho hòa.
Hỡi
Quê Nhà gần xa lớn nhỏ!
Kẻ Trời
đông còn nhớ hay chăng?
Đo lường
cậy lấy xích thằng,
1352.
Nhưng bề rộng hẹp do mình làm ra.
Hỡi
Quê Nhà gần xa lớn nhỏ!
Kẻ Trời
đông còn nhớ hay chăng?
Lấy kinh
làm chỗ cứ căn,
Khi ra
xử thế giảm tăng tùy mình.
Hỡi
Quê Nhà gần xa lớn nhỏ!
Kẻ Trời
đông còn nhớ hay chăng?
Dù cho
có đủ khả năng,
1360.
Cờ chưa đến nước phải đành nằm im.
Hỡi
Quê Nhà gần xa lớn nhỏ!
Kẻ Trời
đông còn nhớ hay chăng?
Nóng
lòng chỉ một phút gian,
Việc
nên trái lại đổi đàng ra hư.
Hỡi
Quê Nhà gần xa lớn nhỏ!
Kẻ Trời
đông còn nhớ hay chăng?
Rán tu
cho mở trí năng,
1368.
Để cho tai mắt khỏi lầm thấy nghe.
Hỡi
Quê Nhà gần xa lớn nhỏ!
Kẻ Trời
đông còn nhớ hay chăng?
Tuồng
đời đâu cũng rối nhăng,
Ngưng
dùng võ lực đến bằng trí mưu.
Hỡi
Quê Nhà gần xa lớn nhỏ!
Kẻ Trời
đông còn nhớ hay chăng?
Đáo đầu
rồi cũng qui nguơn,
1376.
Qua hồi vật chất đến cơn tinh thần.
Hỡi
Quê Nhà gần xa lớn nhỏ!
Kẻ Trời
đông còn nhớ hay chăng?
Từ nơi
sống hạ tinh thần,
Khéo
tay dắt lấy đến từng siêu nhiên.
Hỡi
Quê Nhà gần xa lớn nhỏ!
Kẻ Trời
đông còn nhớ hay chăng?
Ngàn đời
cho đến muôn năm,
1384.
Tinh thần Phật giáo không làm sao tiêu.
Hỡi
Quê Nhà gần xa lớn nhỏ!
Kẻ Trời
đông còn nhớ hay chăng?
Lời
lành của Phật dạy răn,
Được
nghe rõ rệt ấy phần phước xưa.
Hỡi
Quê Nhà gần xa lớn nhỏ!
Kẻ Trời
đông còn nhớ hay chăng?
Dù cho
ma khảo bao lần,
1392.
Cũng đừng để mất tinh thần Phật nhi.
Hỡi
Quê Nhà gần xa lớn nhỏ!
Kẻ Trời
đông còn nhớ hay chăng?
Ta
đang trông đợi ngày hằng,
Đợi
người trong đạo phá màn vô minh.
Hỡi
Quê Nhà gần xa lớn nhỏ!
Kẻ Trời
đông còn nhớ hay chăng?
Mắt to
chỉ một bụi văng,
1400.
Đủ làm khó chịu xốn xang khó nhìn.
Hỡi Quê
Nhà gần xa lớn nhỏ!
Kẻ Trời
đông còn nhớ hay chăng?
Bao
nhiêu tâm trí diệu năng,
Do nơi
vọng tưởng xiên xằng mà lu.
Hỡi
Quê Nhà gần xa lớn nhỏ!
Kẻ Trời
đông còn nhớ hay chăng?
Trong
khi đi đứng ngồi nằm,
1408.
Đừng quên ngó lại nơi tâm của mình.
Hỡi
Quê Nhà gần xa lớn nhỏ!
Kẻ Trời
đông còn nhớ hay chăng?
Cho
lòng hướng Phật Tây phang,
Hơn
lòng hướng việc thế gian các điều.
Hỡi
Quê Nhà gần xa lớn nhỏ!
Kẻ Trời
đông còn nhớ hay chăng?
Hễ là
nhớ Phật làm chơn,
1416.
Chớ nên nhớ Phật mà trần cứ tham.
Hỡi
Quê Nhà gần xa lớn nhỏ!
Kẻ Trời
đông còn nhớ hay chăng?
Hoa
kia nay đã búp măng,
Rán
gìn đến nở chớ đừng làm khô.
Hỡi
Quê Nhà gần xa lớn nhỏ!
Kẻ Trời
đông còn nhớ hay chăng?
Thường
ngày nhớ tám điều răn,
1424. Nhắm
vào nơi đó ở ăn cho vừa.
Hỡi
Quê Nhà gần xa lớn nhỏ!
Kẻ Trời
đông còn nhớ hay chăng?
Lòng
ta luôn ước mong rằng,
Kẻ làm
cha mẹ biết cần dạy con.
Hỡi
Quê Nhà gần xa lớn nhỏ!
Kẻ Trời
đông còn nhớ hay chăng?
Chớ
phân kẻ lạ người quen,
1432.
Hễ là đồng đạo đua chen giúp giùm.
Hỡi
Quê Nhà gần xa lớn nhỏ!
Kẻ Trời
đông còn nhớ hay chăng?
Kết
liên nhau lại mỗi làng,
Lo bề
cày cấy đẻ ngăn đói nghèo.
Hỡi
Quê Nhà gần xa lớn nhỏ!
Kẻ Trời
đông còn nhớ hay chăng?
Sống
riêng là sống khó khăn,
1440.
Sống chung là sống dễ dàng các phương.
Hỡi
Quê Nhà gần xa lớn nhỏ!
Kẻ Trời
đông còn nhớ hay chăng?
Gái
trai đang độ thanh xuân,
Dục
tình mấy cũng lý luân rán gìn.
Hỡi
Quê Nhà gần xa lớn nhỏ!
Kẻ Trời
đông còn nhớ hay chăng?
Trái tai
muốn cự mà dằn,
1448.
Nhịn qua rồi mới thấy rằng là hay.
Hỡi
Quê Nhà gần xa lớn nhỏ!
Kẻ Trời
đông còn nhớ hay chăng?
Quê
người tiếng kệ kêu vang,
Ngược
xuôi chiều uốn khác hơn quê nhà.
Hỡi
Quê Nhà gần xa lớn nhỏ!
Kẻ Trời
đông còn nhớ hay chăng?
Quê
nhà bất luận nữ nam,
1456.
Ai người hiểu đạo khá đem khuyên đời.
Hỡi
Quê Nhà gần xa lớn nhỏ!
Kẻ Trời
đông còn nhớ hay chăng?
Dù cho
có lắm tài năng,
Cũng đừng
ngạo mạn hãy nên khiêm nhường.
Hỡi
Quê Nhà gần xa lớn nhỏ!
Kẻ Trời
đông còn nhớ hay chăng?
Giữ
gìn lời lẽ nói năng,
1464.
Biện phân đâu cũng có ngằn dễ nghe.
Hỡi
Quê Nhà gần xa lớn nhỏ!
Kẻ Trời
đông còn nhớ hay chăng?
Dù cho
trưởng thượng cao tăng,
Đối ai
cũng nhớ giữ phần lễ nghi.
Hỡi
Quê Nhà gần xa lớn nhỏ!
Kẻ Trời
đông còn nhớ hay chăng?
Người
già mà biết nhượng năng,
1472.
Trẻ xem vào đó học lần khiêm cung.
Hỡi
Quê Nhà gần xa lớn nhỏ!
Kẻ Trời
đông còn nhớ hay chăng?
Mỗi
người mỗi biết sửa sang,
Lần hồi
Phật giáo bước đàng sẽ thông.
Hỡi
Quê Nhà gần xa lớn nhỏ!
Kẻ Trời
đông còn nhớ hay chăng?
Đừng
quên kẻ ở xa ngàn,
1480.
Lòng mong lớn nhỏ xóm làng nôn tu.
Hỡi
Quê Nhà gần xa lớn nhỏ!
Kẻ Trời
đông còn nhớ hay chăng?
Lòng
đây mong ước nằng nằng,
Quê
nhà xin chớ phụ phàng lòng đây.
Hỡi
Quê Nhà gần xa lớn nhỏ!
Kẻ Trời
đông còn nhớ hay chăng?
Chớ rằng
nắng hạn khô khan,
1488.
Ngồi không chịu đói mùa màng bỏ trôi.
Hỡi
Quê Nhà gần xa lớn nhỏ!
Kẻ Trời
đông còn nhớ hay chăng?
Khó làm
mà cứ việc làm,
Nên rồi
giá mắc mấy lần thường khi.
Hỡi
Quê Nhà gần xa lớn nhỏ!
Kẻ Trời
đông còn nhớ hay chăng?
Quản
chi bụi cát trên đàng,
1496.
Cứ đi chớ sợ chúng gàn cản chơn.
Hỡi
Quê Nhà gần xa lớn nhỏ!
Kẻ Trời
đông còn nhớ hay chăng?
Dù ai
có lắm cản ngăn,
Không
làm ngoài được thì làm trong tâm.
Hỡi
Quê Nhà gần xa lớn nhỏ!
Kẻ Trời
đông còn nhớ hay chăng?
Để gìn
giữ chặt tình thân,
1504.
Khá thường đi lại xa gần thăm nhau.
Hỡi
Quê Nhà gần xa lớn nhỏ!
Kẻ Trời
đông còn nhớ hay chăng?
Khi
mình đã có lỗi lầm,
Nghe
người nói đến phải nhìn nhận ngay.
Hỡi
Quê Nhà gần xa lớn nhỏ!
Kẻ Trời
đông còn nhớ hay chăng?
Dẹp
lòng tự ái riêng thân,
1512.
Để nghe lời của người phân học vào.
Hỡi
Quê Nhà gần xa lớn nhỏ!
Kẻ Trời
đông còn nhớ hay chăng?
Nhớ
câu mật ngọt chết lằng,
Lời
chi cũng phải dịu dàng dễ thương.
Hỡi
Quê Nhà gần xa lớn nhỏ!
Kẻ Trời
đông còn nhớ hay chăng?
Đạo
cho có hạnh chớ quên,
1520.
Tỉnh cho thiệt tỉnh chớ nên lừng khừng.
Hỡi
Quê Nhà gần xa lớn nhỏ!
Kẻ Trời
đông còn nhớ hay chăng?
Hảo
hòa tình ấy rán tăng,
Để cho
ai thấy cũng rằng tốt thay.
Hỡi
Quê Nhà gần xa lớn nhỏ!
Kẻ Trời
đông còn nhớ hay chăng?
Nên hư
vạn sự do nhân,
1528.
Không nên phú hết cho phần hoàng thiên.
Hỡi
Quê Nhà gần xa lớn nhỏ!
Kẻ Trời
đông còn nhớ hay chăng?
Ý ta
thường muốn nói rằng,
Cùng
nhau hợp lực đổi phần thạnh suy.
Hỡi
Quê Nhà gần xa lớn nhỏ!
Kẻ Trời
đông còn nhớ hay chăng?
Việc
qua vì trái giới răn,
1536. Cho
nên chịu lắm tóc tang âu sầu.
Hỡi
Quê Nhà gần xa lớn nhỏ!
Kẻ Trời
đông còn nhớ hay chăng?
Trùng
dương hôm sớm một thân,
Nhớ
qua chuyện cũ như dần ruột gan.
Hỡi
Quê Nhà gần xa lớn nhỏ!
Kẻ Trời
đông còn nhớ hay chăng?
Nhiều
khi nước mắt tuôn tràn,
1544. Vì
thương nhớ đến hồn oan dân lành.
Hỡi
Quê Nhà gần xa lớn nhỏ!
Kẻ Trời
đông còn nhớ hay chăng?
Từ đây
mỗi việc chi làm,
Chớ vì
tư lợi nỡ tâm hại người.
Hỡi
Quê Nhà gần xa lớn nhỏ!
Kẻ Trời
đông còn nhớ hay chăng?
Làm
người phải có lương tâm,
1552.
Nếu không sánh loại rừng thâm khác nào.
Hỡi
Quê Nhà gần xa lớn nhỏ!
Kẻ Trời
đông còn nhớ hay chăng?
Chớ
nên sống lối tàng ngang,
Nên
gìn nhân cách của hàng trượng phu.
Hỡi
Quê Nhà gần xa lớn nhỏ!
Kẻ Trời
đông còn nhớ hay chăng?
Rán tu
cho mở nhãn quang,
1560.
Để xem cách sống của hàng Thần Tiên.
Hỡi
Quê Nhà gần xa lớn nhỏ!
Kẻ Trời
đông còn nhớ hay chăng?
Nhìn đời
ta bắt nghĩ rằng,
Dục
tâm là chủ các tầng lớp dân.
Hỡi
Quê Nhà gần xa lớn nhỏ!
Kẻ Trời
đông còn nhớ hay chăng?
Dục
tâm dù có muôn ngằn,
1568.
Cũng không ngoài kiếp dã tràng biển đông.
Hỡi
Quê Nhà gần xa lớn nhỏ!
Kẻ Trời
đông còn nhớ hay chăng?
Nếu
không có cõi chơn thân,
Ta đâu
khuyên lánh tạm trần làm chi.
Hỡi
Quê Nhà gần xa lớn nhỏ!
Kẻ Trời
đông còn nhớ hay chăng?
Rán lo
làm phước làm nhân,
1576.
Khỏi thân ô trược đến từng cao thanh.
Hỡi
Quê Nhà gần xa lớn nhỏ!
Kẻ Trời
đông còn nhớ hay chăng?
Phật
Tiên đâu cũng đứng gần,
Người
nên sẽ được hiện thân dắt liền.
Hỡi Quê
Nhà gần xa lớn nhỏ!
Kẻ Trời
đông còn nhớ hay chăng?
Thâm
canh ta được nghe rằng:
1584.
Con ơi! Phật ngó chằng chằng chúng sanh.
Hỡi
Quê Nhà gần xa lớn nhỏ!
Kẻ Trời
đông còn nhớ hay chăng?
Khắp
nơi có Phật biết rằng,
Từ đây
hãy rán tu hành cho siêng.
Hỡi
Quê Nhà gần xa lớn nhỏ!
Kẻ Trời
đông còn nhớ hay chăng?
Học
chi cái lối hung hăng,
1592.
Chỉ làm người ghét đâu làm ai thương.
Hỡi
Quê Nhà gần xa lớn nhỏ!
Kẻ Trời
đông còn nhớ hay chăng?
Cuộc đời
vay trả lăng xăng,
Nay vầy
mai khác dân quan đổi đời.
Hỡi
Quê Nhà gần xa lớn nhỏ!
Kẻ Trời
đông còn nhớ hay chăng?
Một
khi có cuộc biến loàn,
1600.
Việc làm ngày trước người càng nhớ ra.
Hỡi
Quê Nhà gần xa lớn nhỏ!
Kẻ Trời
đông còn nhớ hay chăng?
Rủi
thay gặp buổi khó khăn,
Sự tu
rất khó nhưng đừng bỏ qua.
Hỡi
Quê Nhà gần xa lớn nhỏ!
Kẻ Trời
đông còn nhớ hay chăng?
Khó
khăn nhưng vẹn đạo hằng,
1608.
Tất Trời sẽ giúp cho thành công mau.
Hỡi
Quê Nhà gần xa lớn nhỏ!
Kẻ Trời
đông còn nhớ hay chăng?
Xin đừng
quên kẻ xa ngàn,
Tu hiền
ôm chặt lòng vàng chớ phai.
Hỡi
Quê Nhà gần xa lớn nhỏ!
Kẻ Trời
đông còn nhớ hay chăng?
Người
nhà dù có phụ phàng,
1616.
Riêng ta cứ nhớ nhớ càng nhiều hơn.
Hỡi
Quê Nhà gần xa lớn nhỏ!
Kẻ Trời
đông còn nhớ hay chăng?
Thương
nhau mượn mực vài hàng,
1620.
Gởi về thăm hết xóm làng gần xa.
Viết
xong tại Đông Kinh
Đăng nhận xét